Kostya Shun Shun itibaren Kartarpur, Pakistan
Bir araya gelen ve kendileri hakkında çok şey öğrenen 3 kız hakkında iyi bir hikaye. Başlangıçta biraz yavaş, ama onları sevmek için büyüyorsun ve onlar için en iyisini istiyorsun.
Another wonder by a favorite author of mine. I love her wisdom. So many quotables exist. After living alone in A Year By the Sea, Joan and her husband begin the task of reassembling their lives together. pg. 46 "After a time, life with another should not be about gazing at each other, but instead looking outward together at the same sight." pg. 102 "The damnable thing about married children is their enormous need to create boundaries around their space. It's a veritable mine field we're meant to walk through, unsure where the explosives might be buried. A psychiatrist friend cautioned me that the closer you've been to your children, the farther they must go to break away. they can't become adults in the presence of their parents. Besides, they want to be new different, and better than us. Isn't that what we tried to do when we first married." Regarding our need to feel close to our adult children: pg. 105 "This is our issue, not theirs. they are too busy finding their way in the world to think about our relationship with them. Surely they just want it to work out somehow. since I've had to figure out how to get along with my children from the beginning, why would it be any different now?" pg. 32 "Retirement- Twice as much husband for half as much money. pg. 36 "Trauma, problem solving, crisis - all those dark spots that we try to avoid - may be just what relationships need to keep them bubbling along. it occurs to me that we spend most of our lives learning how to avoid difficulty in order to project an image of confidence and success, thus losing the chance to expose our vulnerable selves, one to another. GREAT FINAL LINE! pg. 223 "I can't believe it - 32 years with the same person! It's almost ridiculous," I jest. but that's just it, he answers, solemnly. We're not the same person." "Blessed are the man and woman who have grown beyond their greed, and have put an end to hatred, no longer nourishing illusions but delight in the way things are and keep their hearts open, day and night. They are like trees planted near flowing rivers which bear fruit when they are ready. They leaves will not fall or wither. Everything they do will succeed."
By far the best book I read at school....though I didn't know it at the time. Why is it that you only recognize a book's true greatness years after leaving school? Admittedly, Joseph Conrad is not easy to read. To say the least, his work is like Charlie Parker's music (DENSE, but perfect in every way). Oh, and Apocalypse Now (redux) is one of my top 3 movies all time.
Tự dưng lật bừa sách ra, gặp đúng phần này: Ai cũng có thì giờ để tự học. " Nhiều ông bạn của tôi phàn nàn là bận suốt ngày, không có thời giờ để tự học. Mà bận thật. Này nhé, mỗi ngày làm việc 8 giờ, có khi hơn nữa, rồi ngủ 8 giờ - 8 giờ là số chót theo lời bác sĩ - rồi phải đọc báo 1 giờ - 4trang lận mà ! - rồi thù tạc với bạn bè, không lẽ để người ta chê mình, rồi thỉnh thoảng dắt vợ con đi coi hát bóng hoặc nghe cải lương, lại phải mỗi tuần chơi vài hội mạt chược hay tổ tôm chứ ?... Thực không còn thì giờ nào rảnh nữa. [...] Một anh bạn khác của tôi, có bằng cấp đại học, cũng ân hận không có thì giờ đọc sách. Mà lần nào tôi lại thăm cũng thấy anh đứng hoặc ngồi ở gần cửa để ngắm kẻ qua đường. Tất nhiên là anh ngắm đàn bà nhiều hơn hết ! Họ là phái đẹp mà ! Người nào đứng ngắm đường mà không vậy. Có lần anh bảo tôi: - Này, anh coi cái búi tóc của cô kia. Nó đong đưa như trái xoài trong cơn dông. Tôi sợ nó rớt quá. [...] E.Faguet nói: Thì giờ mà người ta dùng để bàn phiếm đủ cho người ta đọc mỗi ngày một cuốn sách. Vậy mà có người cả năm không đọc một cuốn. Đúng như vậy. Hôm nào bạn thử ghi hết thảy những lúc "tán gẫu" trong một ngày nghỉ rồi cộng lại xem được mấy trăm phút ? [...] Trời rất công bằng. Dù ta sang hay hèn cũng chỉ cho ta mỗi ngày 24 giờ, không hơn không kém. Kẻ nào khéo dùng số giờ đó thì thành công, vụng thì thất bại. " ______________________________________________________ Đọc đoạn trên mà cứ giật mình thon thót. Bản thân mình cũng chẳng khác gì. Cảm giác lúc nào cũng thiếu thời gian, bao nhiêu sách muốn đọc, bao nhiêu thứ muốn học, bao nhiêu bài tập phải làm. Tưởng là bận bịu, thiếu thời gian lắm nhưng thực tình tự xét lại thì thấy cứ 1,2 tiếng là phải vào Facebook mấy lần, comment cái này, like cái kia. Đã thế từ ngày dùng goodreads lại sinh thêm một tật mới là vào viết review tán nhảm ! ______________________________________________________ Cái tên cuốn sách nghe hơi nặng nề có thể gây ác cảm, nhưng ngược lại, cá nhân mình thấy sách rất dễ đọc. Sách chia làm nhiều chương, nhiều mục khác nhau. Không cần đọc theo thứ tự, thậm chí không cần đọc hết từ đầu tới cuối, giở mục lục ra thấy phần nào mình quan tâm thì đọc. Giọng văn của tác giả rất nhẹ nhàng, hóm hỉnh, khá là lôi cuốn. Đọc không thấy có gì là nặng nề cả. Sách được viết vào những năm 1950, tác giả là một học giả thời xưa nên có thể sẽ có một số điểm không còn thích hợp với hiện tại. Nhưng Nguyễn Hiến Lê là một học giả nổi tiếng với sức làm việc kinh khủng( gần 13 tiếng mỗi ngày; viết, dịch, biên soạn khoảng 120 cuốn sách ) thì những kinh nghiệm của ông về các vấn đề như cách tự học, cách đọc sách, cách lựa sách, cách học ngoại ngữ... cũng đáng để tham khảo.
I liked this almost as much as the first one.
I thought it was much better than Kite Runner. Strong Women characters. His books are heavy, but this was not as disturbing as Kite Runner.
Very Good